Chiếc xe khởi động phát ra
những tiếng rù rù rồi bắt đầu
lăn bánh. Tôi đưa cặp mắt lơ
đãng nhìn ra khung cảnh xung
quanh. Thật là náo nhiệt. Mọi
người đang hò reo vui vẻ : "Lên
đường mạnh giỏi nha!". Còn tôi
thì lo lắng trong lòng. Đây là
ngày tôi lên đường nhập ngũ.
Sau 2 tiếng đồng hồ chạy vun
vút trên đường, băng qua
những phố phường quen
thuộc, chiếc xe chở chúng tôi
bắt đầu đi qua địa phận tỉnh
khác. Những mảng màu xanh
bắt đầu xuất hiện nhiều hơn.
Rồi rừng cây. Và khi chiếc barie
sơn màu đỏ được nâng lên, tôi
biết mình đã đến nơi.
Trung đội trưởng của tôi là một
người đàn ông trung niên,
dáng người cao. Nhìn vào bộ
ngực căng đầy trong lớp áo
quân sự, tôi thoáng nghĩ chắc
bên trong lớp vải ấy phải là một
thân thể rất cường tráng. Giọng
trung đội trưởng oang oang :
"Các cậu phải cố gắng. Rồi các
cậu sẽ quen với cuộc sống
quân trường.!". Đột nhiên tôi
phát hiện cặp mắt của trung
đội trưởng đang hướng về phía
tôi.
Buổi tối, theo đúng quân lệnh,
9 giờ chúng tôi đã đồng loạt
lên giường nhưng vì lạ nhà tôi
không sao ngủ được. Nhìn ra
bên ngoài mùng là một màu tối
đen. Gió cứ lùa qua những
hàng cây phát ra những tiếng
rin rít đầy khó chịu. Đột nhiên
có tiếng bước chân rất nhẹ.và
rồi một giọng nói đầy uy lực
vang lên cạnh mùng của tôi :
- Huy, em ngủ chưa ?
Tôi bước ra. - Dạ thưa trung đội
trưởng, em không ngủ được.!
- Em sang phòng anh. Anh có
việc nhờ em.
Phòng của trung đội trưởng ở
cuối dãy. Căn phòng nhỏ và hơi
tối vì chỉ có một bóng đèn tròn
treo chính giữa. Ánh đèn vàng
soi rõ. Một chiếc giường. Một
cái tủ. Một cái bàn. Ánh mắt của
tôi dừng lại trên chiếc dây phơi
quần áo. Một cái quần lót màu
trắng đang đung đưa.
Khi buớc vào phòng tôi mới
phát hiện ra trung đội trưởng
chỉ mặc quần đùi. Chiếc quần
khá chật làm lộ rõ một cặp đùi
săn chắc với một lớp lông chân
đen rậm. Phía trên là một cái áo
mayô căng chật che giấu một
bộ ngực to lớn. Đội trưởng kéo
ghế.
- Em ngồi xuống đây ! Anh đọc
lí lịch thấy em đã tốt nghiệp 12
nên nhờ em viết dùm anh danh
sách và lí lịch của các chiến sĩ
trong trung đội của ta.
- Vâng.
Tôi ngồi vào bàn hí hoáy viết.
còn trung đội trưởng thì leo lên
giường ngồi đọc sách. Nhưng
tôi không làm sao viết được.
Thỉnh thoảng không kiềm chế
được, ánh mắt của tôi lại
hướng lên nhìn vào trung đội
trưởng. Tôi cảm thấy tức giận,
vì sao trung đội trưởng lại mặc
một cái quần đùi chật thế. Tôi
không thể nào nhìn thắng lên
trên hơn nữa. Tôi bắt đầu
tượng tượng đến hình ảnh của
cái vật đang nằm dưới lớp vải
kia. Đột nhiên ánh mắt của đội
trưởng hướng về phía tôi. Bắt
gặp ánh mắt ấy, tôi hết hồn,
nhìn xuống bàn và tiếp tục viết.
Có tiếng chân rất nhẹ. Tôi thấy
trung đội trưởng đến bên
mình. Cặp mắt của anh nhìn vào
trang vở của tôi.
- Chữ của em cũng đẹp quá
nhỉ?
Không biết vô tình hay cố ý,
phần dưới của trung đội
trưởng đụng vào vùng lưng của
tôi. Không thể tưởng tượng
được một vật thể dài và cứng
áp sát vào lưng mình. Tôi đột
nhiên cứng người và phát hiện
ra đội trưởng không có mặc
quấn lót. Sau một vài giây phút
im lặng tôi ngọ nguậy chiếc
lưng của mình để cái vật thể ấy
áp sát hơn vào lưng mình.
Không thấy trung đội trưởng
nói gì. Tôi quay người lại và
mạnh dạn để bàn tay của minh
lên cái vật thể đang trở nên
cứng ngắc dưới lớp vải quần
chật chội...
Khi vừa chạm đến vật thể ấy tôi
có cảm giác nó cứng lên dưới
bàn tay tôi. Bàn tay của trung
đội trưởng đột nhiên trở nên
mạnh mẽ. Anh kéo tôi ngồi lên
bàn. Trước khi tôi cảm nhận
chuyện gì sẽ xảy ra tôi đã thấy
cái áo lót của mình đã bị anh lột
ra và gương mặt của anh đã
cuối sát xuống người tôi. Nước
da trắng hồng công tử của tôi
dưới ánh đèn vàng càng ngời
ngời. Trung đội trưởng cúi
xuống vùng ngực của tôi. Tôi
cảm thấy nhột nhạt khi đầu lưỡi
của đội trưởng đặt lên đầu vú
của tôi. Tôi khẽ rên lên một
tiếng...
Tiếng rên của tôi hình như
đánh thức những khoái cảm
trong người trung đội trưởng.
Cái lưỡi của anh bắt đầu kéo
dọc xuống dưới bụng tôi, nơi
có một hàng lông măng lơ thơ.
Cái lưỡi đi đến đâu tôi cong
người lên đến đó vì một cảm
giác sung sướng khó tả cứ dội
ngược lên. Lan toả khắp mạch
máu.
Cái lưỡi của đội trưởng bắt đầu
đi ngược từ dưới ngón chân cái
của tôi. Lên đùi. Rồi ngược lên
đến háng. Tôi không chịu nổi
nữa, rên lên một tiếng. Trung
đội trưởng một tay bịt miệng
tôi, tay còn lại kéo mạnh cái
quần đùi của tôi xuống. Dương
vật của tôi bật thẳng dậy. Anh
ngậm lây ngay đầu của nó. Cái
lưỡi của trung đội trưởng thật
là điệu nghệ. Nó lướt từ cái đầu
dương vật đỏ hồng của tôi
xuống đến gốc và xuống đến
lớp da của tinh hoàn. Tôi rên
ư...ư... trong cuống họng.
Có tiếng sột soạt. thì ra là trung
đội trưởng đã kéo mạnh cái
quần của mình xuống. Sau đó
anh đứng lên trên bàn, hướng
cái dương vật thẳng băng, vĩ
đại vào miệng tôi. Tôi chưa bao
giờ thấy dương vật nào to và
thẳng như thế. Tôi đã từng xem
và so sánh cái của mình với lũ
bạn.Tôi không thuộc loại nhỏ,
nhưng đem tôi ra so sánh với
anh thì cả một trời một vực. Tôi
ngậm lấy ngay dương vật của
đội trưởng và say sưa mút nó.
Lâu lâu tôi lại há miệng thật lớn
để nuốt nó thật sâu cho đến
tận gốc. Những lúc ấy tôi thấy
người anh run lên, bàn tay anh
bấu chặt lấy cạnh bàn chứng tỏ
anh thấy sướng lắm.
Rồi trung đội trưởng kéo tôi
nằm sấp xuống. Tôi ngoan
ngoãn vâng lời. Anh áp sát
người lên lưng tôi. Mồ hôi tôi
tuôn ra đã tạo điều kiện cho
dương vật của đội trưởng thao
tác lên xuống dễ dàng. Cái lưỡi
của trung đội trưởng lúc này
đang ngoái vào lỗ tai tôi làm tôi
nhột nhạt và thấy hưng phấn
hẳn lên. Tôi cố co mình lại. Đột
nhiên tôi thấy bàn tay của trung
đội trưởng nắm chặt lấy bàn tay
mình. Nhịp độ đẩy dương vật
trên lưng tôi nhanh hẳn lên. Và
khi hàm răng của đội trưởng
cắn vào vai tôi một cái đau
điếng, tôi bỗng cảm thấy một
dòng tinh dịch nóng bỏng trào
ra trên lưng mình rồi chảy tràn
xuống bụng. Đội trưởng lật
ngửa tôi lên, bắt tôi đứng dậy.
Khi tôi vừa đứng thẳng dậy, anh
đã ngậm lấy dương vật của tôi
và mút nó, đẩy nó lên xuống
thật nhịp nhàng. Do quá hứng
nên trung đội trưởng vừa đưa
đẩy vài nhịp tôi đã thấy sự sung
sướng lên đến tột đỉnh. Những
mạch máu như muốn căng ra
đến vỡ tung. Tôi có cảm giác
như hàng trăm con kiến đang
chạy khắp thân thể mình. Và
một cảm gáic tuyệt đỉnh. Tinh
dịch của tôi bắn thẳng ra
ngoài... vào miệng của trung
đội trưởng. Đội trưởng không
bỏ tôi ra cho đến khi tôi lả đi
trong vòng tay săn chắc của
anh.
Chúng tôi nằm bên nhau thật
lâu... cho đến khi những cơn
gió lùa qua cửa sổ để mở làm
chúng tôi rùng mình..Đội
trưởng quay sang nhìn tôi cười.
"Em đi về đi, nếu không tụi nó
nghi." Tôi mặc lại quần áo nhìn
anh. Cười. Rồi lách người qua
cánh cửa. Khuất vào đêm tối.
Những ngày sau đó, trung đội
trưởng rất cưng chiều tôi. Do
vậy trong đợt huấn luyện tôi
cũng đỡ vất vả. Tôi chỉ có
nhiệm vụ trong các buổi huấn
luyện ở thao trường là mang
theo sổ để điểm danh và thỉnh
thoảng vào một số buổi tối đến
phòng của trung đội trưởng để
"làm sổ sách". Nhưng tôi không
hề biết rằng sự ưu đãi của
trung đội trưởng đã làm một số
người khác ghét tôi. Và tôi đã
phải lãnh một hậu quả khủng
khiếp trong một lần đi tắm vào
ban đêm...
Trung đội tôi có 5 tiểu đội. Khi
điểm danh tôi luôn nhận thấy
cặp mắt của thằng Huy ở tiểu
đội 2 nhìn tôi chằm chằm. Chăc
nó khó chịu lắm vi nhiệm vụ
này trước đây được giao cho
nó. Nhưng tôi phớt lờ cặp mắt
mang hình viên đạn của nó.
Chương trình truyền hình vừa
kết thúc. Tiếng chuông reo báo
giờ đi ngủ. Đời quân ngũ là vậy,
tất ca mọi thứ đều phải đúng
giờ, theo hiệu lệnh. Đôi lúc tôi
nghĩ nếu mình sống trong
quân ngũ lâu dài không biết
sau này mình có trở thành
robot không nữa. Mọi người
cởi quần áo, leo lên giường.
Đúng 9 giờ 30, không thiếu
một giây, sau một hồi chuông,
đèn vụt tắt. Căn phòng tôi đang
nằm nhanh chóng chìm vào
trong bóng tối dày đặc.
Nhưng đêm nay tôi lại không
ngủ được, có lẽ do trời oi bức
quá. Từ trưa đến giờ không có
một cơn gió làm cho không khí
càng ngày càng đặc quánh lại
trong một sự nóng nực khó
chịu. Tôi chỉ có nằm 5 phút
trong mùng mà mồ hôi đã tuôn
ra nhơ nhớp. Phải đi tắm thôi,
nếu không sẽ chẳng ngủ được
đêm nay." Tôi tự nhủ thế nên
bắt đầu nhè nhẹ bước ra khỏi
giường. Tôi dám chắc trong
trung đội sẽ chẳng ai leo ra
khỏi giường trong đêm tối mà
không gây tiếng động như tôi.
Việc tắm đêm đối với tôi đã trở
nên quen thuộc nên trong đêm
tối tôi vẫn đi từng bước vững
vàng đến nhà tắm.
Nhà tắm công cộng là một dãy
nhà dài nằm giữa khu vườn rau
của trung đoàn. Chính giữa nhà
tắm là một cái hồ hình vuông
được xây bằng xi măng. Nước
được bơm vào hồ này sau giờ
ngủ tối nên tắm đêm là lúc
nước sạch nhất. Tôi cởi quần
áo, chỉ mặc độc cái quần lót vì
tôi biết chẳng có ai xung quanh
cả. Tôi khoan khoái múc từng
gáo nước dội lên người và cảm
thấy như muốn tê đi với cảm
giác mát lạnh của dòng nước
đang chảy tràn trên da thịt
mình. Tôi ngắm lại mình. Sau
một tháng quân trường làn da
tôi có vẻ rám nắng, thân hình
có vẻ rắn chắc hơn. Bàn tay của
tôi theo dòng nước mơn trớn
khắp thân thể và điểm cuối bao
giờ củng là phần dưới bụng.
Dòng nước mát đánh thức
những khoái cảm trong tôi. Bàn
tay tôi nhẹ nhàng xoa lên lớp
lông đen nơi bụng rồi lần
xuống... xuống... Tôi lần tay
mình vào trong chiếc quấn lót
để cảm nhận dương vật của
mình đang cứng lên...
Trong lúc tôi đang xoa bóp
dương vật của mình và tưởng
tượng đến những giây phút
tuyệt vời bên trung đội trưởng
thì tôi bỗng nghe có tiếng kẹt
cửa. Nhìn ra bên ngoài tôi bỗng
thấy xuất hiện một bóng đen.
Khi bóng đen đó tiến vào nhà
tắm tôi mới nhận rõ đó chính là
thằng Huy. Thằng Huy mặc một
cái quần đùi ngắn, cởi trần . Làn
da nâu của nó dưới ánh trăng
nhờ nhờ trông cũng quyến rũ
lắm. Nó gật đầu chào tôi rồi im
lặng đến bên vòi nước mở
nước dội ào ào. Những tia
nước màu trắng nhanh chóng
làm ướt đẫm cái thân thể màu
nâu kia.
Như cố khiêu khích tôi, khi xoa
xà bông nó quay hẳn người về
phía tôi. Cái quần nó ướt sũng
bám chặt vào thân hình và
không cần phải có ánh đèn tôi
vẫn có thể nhìn thấy một
dương vật dài và thẳng đang
hằn lên. Đột nhiên thằng Huy
ngước lên nhìn tôi với cặp mắt
khó hiểu. Rồi nó cười, quay
lưng lại và cởi luôn cả chiếc
quần duy nhất nó đang mặc
trên người. Tôi biết lúc này chắc
chắn dương vật của nó đang
chỉa ra phía trước một cách
ngạo nghễ. Một cảm giác hưng
phấn đột nhiên bùng lên trong
tôi làm tôi khó chịu. Tôi cố gắng
dùng hết lí trí của mình để kìm
chế cái cảm giác rạo rực đang
bừng bừng lan toả khắp người
và làm cho dưõng vật của tôi
bắt đầu căng cứng hết cỡ. Tôi
lại vòi nước cuối cùng và xả
nước, mong rằng những giọt
nước mát lạnh sẽ làm nguội đi
cơn nóng bừng bừng trong cơ
thể . Tôi đứng dưới vòi nước
được vài phút thí đột nhiên một
cơ thể nóng ấm áp sát vào
người tôi từ phía sau. Một
dương vật thẳng cứng cọ cọ
vào vùng mông của tôi. Không
cần quay lại phí sau tôi cũng
biết đó là ai. Tôi đứng im.
Nhưng bất ngờ hai cánh tay
của tôi bị siết chặt bởi hai bàn
tay lạ lẫm. Chưa kịp quay lại
phía sau xem thử chuyện gì thì
tôi đã bị đẩy áp sát vào tường.
Những bàn tay sờ soang khắp
người tôi và chiếc quần lót của
tôi nhanh chóng bị xé rách đã
cho tôi biết trong phòng tắm
lúc đó không chỉ có một mình
thằng Huy. Tôi ú ớ định hét lên
thì ngay lập tức bị một cái khãn
lau mặt dồn vào trong họng
thật sâu đến mức độ tôi phải
ứa nước mắt.
Một bàn tay xoa đều trên vùng
lưng của tôi và tôi nghe rất rõ
giọng cười dâm đãng cố nén lại
thành những tràng khùng khục
trong cổ họng của thằng Huy.
"Thân thể của nó cũng đẹp quá
chứ tụi bây. Không biết trung
đội trưởng đã cho nó nếm mùi
chưa nhỉ ?"
Một bàn tay ai đó đã dừng trên
mông tôi và sau đó một cảm
giác đau buốt dội lên đến óc
khi bàn tay đó thoc vào hậu
môn của tôi một cách thô bạo.
Tôi oằn người trong một cảm
giác đau đớn. Nhưng tôi không
thể quay lại vì những bàn tay
đang giữ chặt tôi như một cái
bàn kẹp. Tiếng cười khoái trá
lại cất lên. "Chưa tụi bây ơi, thấy
nó quằn quại kìa. Thôi được
rồi ! Hôm nay tụi mình sẽ thay
mặt trung đội trưởng dạy cho
nó một bài học đầu đời nhé. Để
tao làm trước nhé."
Câu nói vừa dứt một thân thể
đã áp sát vào đằng sau lưng tôi.
Một dương vật thẳng và cứng
cọ cọ vào vùng mông của tôi
rồi sau đó nhích xuống bên
dưới một chút và đâm thẳng
vào. Tôi hét lên nhưng không
có tiếng nào vang ra. Nước mắt
tôi tràn ra. Hai bàn tay của
người đứng sau bắt đầu đặt lên
hai vai tôi và người đó đẩy
dương vật của mình ra vô. Một
cảm giác đau đớn không thể tả
cứ lan rộng ra khắp thân thể tôi
theo từng nhịp độ đẩy đưa của
người đó. Không một chút
khoan nhượng. Không một
chút âu yếm. Sau chừng hai
phút thì tôi có cảm giác một
dòng khí nóng chảy ra nhầy
nhụa trong phần dưới của
mình. Cảm giác thư giãn chưa
kịp đến thì cảm giác đau đớn
đó lại quay trở lại khi một cái
dương vật khác được đẩy vào.
Cứ như thế. Thời gian trôi qua
thật chậm chạp và nỗi đau đớn
làm cho cơ thể tôi cãng ra như
một sợi dây đàn. Cho đến khi
thằng thứ ba đâm tôi đến thoả
mãn thì tôi không còn chịu
được nữa tôi khuỵu xuống.
- Nó chảy máu kìa. Có tiếng thì
thầm.
- Tại của thằng Phong bự quá
đó mà. Nhưng không sao đâu.
Lần đầu tiên ai mà chẳng chảy
máu...
- Còn ba thằng này, tụi bay có
làm không ?
- Nó xỉu rồi kìa.
- Không dám đâu. Nó phê đó.
Lúc này tôi đang nằm dài trên
nền gạch đầy nước của nhà
tắm. Sự đau đớn đã làm cho tôi
kiệt sức không còn khả năng
chống cự. Nhưng bọn nó vẫn
không buông tha tôi. Ba cái
dương vật cãng cứng và cái
nào cũng to, đang khao khát
làm cho tôi đau đớn cứ thay
phiên nhau quẹt và cọ trên
khắp thân thể tôi.
Thằng An, một thằng có thân
hình cao và ốm như một cây
sào với cái dương vật cũng dài
như thân thể nó, cầm hai chân
tôi lên dốc ngược về phía trước.
Hai bàn tay khác nhanh chóng
nắm lấy chân tôi. Dương vật của
thằng An cọ vào đùi tôi rồi nó
đẩy mạnh về phía trước. Nó quỳ
trên sàn và đẩy đưa dương vật
vào trong hậu môn của tôi.
Nhưng kì lạ là tôi lại không có
cảm giác đau đớn như lúc nãy.
Có lẽ do tôi đã kiệt sức. Và cũng
có thể do dương vật của thằng
An dài nhưng không to. Sau
nãm phút với nhịp độ đẩy ngày
càng nhanh, thằng An rút
dương vật ra và một tia tinh
dịch đục ngầu bắn thẳng vào
mặt tôi. Nó thở hồng hộc và lãn
qua một bên.
Lại đến thằng Minh. Khi thằng
này đâm vào tôi, cảm giác đau
đớn lại quay trở lại vì dương vật
thắng này có cái đầu rất to. Tôi
bủn rủn cả thân mình. Có lẽ
thằng Minh đợi đã lâu nên khi
dương vật của nó vừa lọt vào
trong người tôi nó đã ra sức
đẩy mạnh. Trong khi đó, thằng
Lân, một thằng nhìn rất thư
sinh với làn da trắng trẻo
không thua gì tôi, hứng quá
không còn đợi được nữa. Nó
đứng trên đầu tôi và sục dương
vật liên tục. Đột nhiên nó rên
lên khe khẽ và một luồng tinh
dịch nóng bỏng bắn thẳng
xuống mặt và bụng tôi. Cùng
lúc đó thằng Minh cũng đã ra
ngay bên trong của tôi.
Cả đám cười khùng khục vẻ
thỏa mãn. Rồi lẳng lặng kéo
nhau về.
Một mình tôi nằm trên sàn nhà
tắm nhớp nhúa với một thân
thể nhàu nát. Máu vẫn đang rỉ
ra ở hậu môn của tôi. Tôi
không còn khả nãng điều khiển
được chân tay của mình. Tôi
nằm đó. Một mình. Thật lâu.
Không cảm nhận gì hết về thời
gian đang chậm chạp trôi qua.
Từng phút. Từng giây...
Đột nhiên có tiếng kẹt cửa. Một
ánh sáng trắng lọt vào cho tôi
thấy trời đang bắt đầu sáng.
Trước khi lịm đi tôi còn kịp
nhận ra một gương mặt trắng
trẻo với cắp kiếng cận trí thức
đang cúi xuống nhìn tôi.
"...Bạn ! Bạn bị sao thế ?..." Tôi
chỉ nghe được có như thế. Rồi
thấy mình bồng bềnh... bồng
bềnh...
Tôi hé cặp mắt nặng trĩu nhìn
lên. Ánh sáng vàng vàng chọc
thẳng vào mắt khiến tôi phải
nheo lại. Ý thức dần dần trở lại
với tôi. Những hình ảnh đêm
qua bỗng bay xoẹt qua trong
đầu tôi làm tôi cảm thấy rùng
mình. Thất là khủng khiếp.
Tôi cựa mình, một cảm giác ê
ẩm khiến tôi phải bật ra tiếng
rên nhè nhẹ.
- Em tỉnh rồi à ? Một giọng nói
đục và trầm vang lên và gương
mặt mà tôi nhìn thấy lần cuối
cùng đã xuất hiện, đang nở
một nụ cười nhìn tôi.
- Dạ ! Tôi đáp cho qua chuyện vì
sau chuyện đêm qua tôi bỗng
dưng sợ những nụ cười xung
quanh mình.
- Chuyện gì xảy ra với em vậy ?
Người thanh niên đó vẫn
không chịu rời bỏ tôi. Không
biết anh ta quan tâm đến tôi
hay chỉ là một sự tò mò.
Tôi im lặng ngó xa xăm ngoài
cửa sổ. Những ánh nắng ngoài
sân đang nhảy múa trông thật
ấm áp. Những chiếc lá xanh
đang cố vươn mình đón lấy khí
trời. Tôi bâng khuâng tự hỏi sẽ
phải sống ở đây bao nhiêu
ngày nữa đây ? Đột nhiên
những hình ảnh sôi động của
Sài Gòn ùa vào trong trí óc của
tôi. Những đường phố tràn
ngập ánh đèn. Tiếng xe, tiếng
nhạc nghe muốn vỡ tim, và ánh
đèn xanh đỏ ma quái nơi vũ
trường. Sao bây giờ tôi nhớ
chúng quay quắt.
Người thanh niên vẫn nói cái gì
đó nhưng tôi không bận tâm vì
trí óc của tôi đang lang thang
trở về sài Gòn với bao nhiêu kí
ức. Nhưng đột nhiên anh ta làm
tôi chú ý khi vẫn cái giọng đều
đều ấy nói.
- Em không nói cũng không
sao. Anh biết chuyện gì đã xảy
ra với em. Ở đây là vậy đó.
Chuyện gì xảy ra với tôi ? Tại
sao anh ta biết ? Những câu hỏi
này khiến tôi xoay người nhìn
thẳng về phía anh ta. Cũng
không ngại ngần anh ta nhìn
thẳng vào tôi với một cặp mắt
thản nhiên.
- Anh là y sĩ của trung đoàn.
Hậu môn của em bị rách khá
nặng. Đừng lo. Sẽ mau lành
thôi. Anh sẽ không nói chuyện
này cho trung đội trưởng biết
đâu.
Tôi gật đầu nhìn anh tỏ vẻ cảm
ơn.
Hai tuần sau, tôi trở về trung
đội của mình với một bảng báo
cáo là tôi bị bệnh kiết lị. Kể từ
đó tôi trở nên lặng lẽ hẳn. Tôi
không biết nên tin ai và cũng
chẳng dám tin ai. Tôi thu mình
vào vỏ ốc của riêng mình. Và
cũng từ ngày ấy, tôi không còn
hào hứng gì với cuộc sống
quân đội. Tôi chỉ mong ước có
dịp đào ngũ trở về sài Gòn...
Tôi thường xuống căn tin của
trung đoàn vào những buổi tối.
Nhưng khác với những lính
khác - tụi nó thuờng tụ tập
nhậu nhẹt và đàn ca hát xướng,
mỗi khi xuống căn tin tôi chỉ
ngồi một mình, gọi một chai
nuớc uống chậm rãi. Và sau đó
lững thững đi về...
Ngày hôm nay cũng không có
gì thay đổi. Trên đường về tôi
cảm thấy mắc tiểu nên rẽ vào
khu nhà vệ sinh. Chưa kịp đóng
cửa tôi bỗng nghe có tiếng ồn
ào, tiếng la hét, chửi thề và
tiếng chân chạy rầm rập... Một
bóng người ngã dúi vào tôi.
Sững người tôi nhìn kĩ lại. đó là
một thanh niên trạc tuổi tôi.
Thân hình tầm thước với làn da
trắng trẻo như con gái. Tôi
đoan chắc hắn ta phải là lính
của trung đoàn. Dù hắn không
mặc đồ K (tên gọi của đồ quân
sự được phát cho lính), trên
người hắn lúc đó chỉ mặc chiếc
quần dài màu nâu và chiếc áo
ba lỗ lấm lem đầy bùn đất, tôi
vẫn nhận ra đôi dép râu mà
hắn đang mang. Hắn đưa mắt
nhìn tôi rất nhanh, ra hiệu cho
tôi yên lặng rồi chui vào một
buồng vệ sinh. Thoáng chút
lưỡng lự, tôi đi về phía hắn,
bước vào phòng vệ sinh rồi
đóng cửa lại.
Thời gian chờ đợi không lâu.
Tiếng chân đã tiến đến trước
khu vệ sinh. có tiếng gõ cửa.
- Có ai trong phòng này
không ? Một tiếng hỏi nghe rất
hách. Tôi thở phào vì tôi biết kẻ
đang đứng ngoài là ai. Đó chính
là trung đội trưởng của tôi. Tôi
nhìn hắn khẽ gật đầu rồi mở
chốt cửa thò đầu ra ngoài.
- Chuyện gì vậy anh ? Tôi ngơ
ngác.
* * *
Đăng nhận xét